quận vương phi phúc hắc

Chức nương háo sắc của phúc hắc vương gia - Thù Thiến Cách xa ngựa đực, tự ta làm lên - Khí Khanh Mộc Hữu Tiểu JJ Quỷ hoàng phi - Sương Hoa Quỷ Y quận vương phi - Ngô Tiếu Tiếu Quần lụa - Nhạc Nhan Quan tỳ - Mễ Lộ Lộ (Sắc) Sư Phụ Vô Lương, Ma Nữ Phúc Hắc - Bắc Đằng Sư phụ vô lương, Ma nữ phúc hắc kể về một nữ chủ, xuyên không về cổ đại, dùng tài năng và kiến thức của mình trở lên nổi tiếng. Nàng chính là con cưng của tác giả, với hào quang nữ chính, một đường thẳng tiến lên đỉnh cao võ học, vang danh muôn nơi. Qủy Y quận vương phi kể về một nữ bác sĩ quân y, sau một vụ tai nạn máy bay linh hồn nhập vào thân xác của cốc chủ Lãm Y Cốc Vân Nhiễm. Lấy bối cảnh sau khi đến thế giới cổ đại được ba năm, nội dung truyện kể về những thăm trầm, sóng gió cùng mối lương duyên với Yến Quận vương Yến Kỳ. Khởi nghiệp. Ông là người Mãn, thuộc bộ tộc Uya hala (Ô Nhã thị), Chính Hoàng kỳ Mãn Châu.Cha là Phật Tiêu, làm quan đến Đô thống. Xét ra, ông là người cùng bộ tộc với Hiếu Cung Nhân Hoàng hậu (mẹ của Ung Chính Đế).. Năm Ung Chính thứ 9 (1731), Triệu Huệ làm Chương kinh, một chức quan nhỏ phụ trách ghi chép Cửu vương phi biết nàng giống Mạnh thị, tuân thủ nghiêm ngặt lễ nghi, cũng không nhiều lời, chỉ chờ Chu Lãng hồi kinh, sẽ tìm lý do dẫn nàng đi xem một chút. 17 tháng tám, Cửu vương phi dẫn theo hai cô nương đến phủ Thừa Tướng thăm biểu tỷ Mai thị của mình. Đọc truyện Quỷ Y Quận Vương Phi FULL tác giả Ngô Tiếu Tiếu. Hỗ trợ giao diện điện thoại, tablet, tải app đọc truyện offline, EPUB. Nàng, Vân Nhiễm cốc chủ Lãm Y cốc , đại danh Lãm Nguyệt công tử y thuật cao siêu, âm hiểm phúc hắc, có thù tất báo, làm vô số người inepalim1984. Edit..Lam Thiên..Hoa viên Tướng phủ, Trầm Doanh Tuyết mặc y phục màu xanh đoan trang nhàn nhã ngồi cùng đám thiên kim danh môn nói cười vui vẻ, luận về ăn mặc, nàng cũng không khác các thiên kim tiểu thư khác mấy nhưng dung mạo tuyệt mỹ của nàng lại vượt trội đè ép đám hoa thơm cỏ lạ, một cái nhăn mày, một nụ cười cũng đều rung động lòng người, nhóm thiên kim quý tộc trang điểm lỗng lẫy ngồi trong lương đình chẳng những không thể cướp đi nổi bật của nàng mà tất cả đều làm nền cho nàng."Doanh Tuyết, nghe nói An Quận Vương sắp về kinh phải không?" An Quận Vương là Thanh Diễm chiến thần, thân phận cao quý, khí chất xuất chúng, vẫn luôn là tình nhân trong mộng của đám nữ tử tuổi thanh xuân, tin tức hắn hồi kinh đã sớm truyền đi ồn ào huyên náo, thiên kim lễ bộ thị lang Trang Khả Hân tự nhiên cũng có nghe nói."Đúng vậy!" Trầm Doanh Tuyết thản nhiên cười, khuynh quốc khuynh thành, trong lòng thở dài, người nàng tâm tâm niệm niệm suốt ba năm rốt cục cũng đã trở lại!"Doanh Tuyết, ngươi cũng sắp cập kê, lần này An Quận vương hồi kinh, hẳn là các ngươi chuẩn bị tổ chức hôn sự?" Trang Khả Hân khẽ mỉm cười, ánh mắt có chút ảm thiên kim danh môn thân phận cao quý đối với An Quận vương anh tuấn tiêu sái trẻ tuổi đầy hứa hẹn đều có lòng ái mộ, bất đắc dĩ trưởng đích nữ Thừa Tướng Phủ cùng An Quận vương đã sớm có hôn ước, Trầm Doanh Tuyết ở trước mặt chúng thiên kim cũng là lấy thân phận vị hôn thê của An Quận vương, nhóm thiên kim cho dù có thích An Quận vương cũng không có cơ hội làm Quận vương phi liền tan nát cõi lòng."Ta còn chưa có cập kê, hiện tại nói loại chuyện này, hơi sớm..." Trầm Doanh Tuyết ngượng ngùng cúi đầu, ánh mắt xinh đẹp lóe lên kiên định cùng âm trầm không hợp tuổi tác chờ An Quận vương hồi kinh, để cho phụ thân hướng hoàng thượng thỉnh ý chỉ tứ hôn, nhất định phải đem hôn sự này định ra miễn cho lại phát sinh biến cố, chuyện của Trầm Ly Tuyết, có một lần liền đã đủ...Nghĩ đến Trầm Ly Tuyết, ánh mắt Trầm Doanh Tuyết trầm xuống, khóe miệng khẽ giơ lên một chút tươi cười âm lãnh, hiện tại nàng hẳn đã đang ở trên đường xuống hoàng tuyền đi, cư nhiên dám cùng chính mình đoạt nam nhân, muốn chết!Thừa tướng phu nhân Lôi thị đứng bên ngoài hoa viên cách mười thước, ánh mắt từ ái nhìn Trầm Doanh Tuyết trong lương đình nhưng lời nói ra lại âm trầm làm cho người ta kinh hãi "Bọn họ còn chưa có truyền lại tin tức sao?" Không biết vì sao, nàng có một loại dự cảm xấu giống như có chuyện gì đó không tốt sắp xảy ma ma cúi đầu xuống ôn nhu khuyên "Phu nhân không cần lo lắng, Trầm Ly Tuyết chỉ là một nữ tử, cho dù nàng có bản lĩnh thông thiên cũng chạy không thoát cạm bẫy ngài bày ra, nô tỳ đã sai người thủ ở cửa thành, chỉ cần xe ngựa của Tướng phủ vào thành, hắn sẽ lập tức tới báo lại..."Lôi thị nhắm mắt, dùng sức nhu nhu cái trán, vì đối phó với Trầm Ly Tuyết nàng đã hạ cả vốn lẫn gốc, lúc lượng này cộng lại có thể đủ diệt một cái tiểu gia tộc, Trầm Ly Tuyết quả thật không có khả năng còn sống trở lại Tướng phủ..."Phu nhân, phu nhân, không tốt..." Một gã gã sai vặt hoang mang rối loạn khẩn trương chạy tới, đầu đầy mồ hôi, ánh mắt lo thị có chút nhíu mày "Chuyện gì mà kích động như vậy?" Không nhìn thấy nơi này còn có tân khách sao, hô to gọi nhỏ như thế còn ra thể thống gì?Bởi vì chạy quá nhanh, sau khi gã sai vặt dừng lại liền thở hổn hển, lo lắng bẩm báo "Hồi phu nhân... Trầm... Trầm Ly Tuyết... Đã trở lại..."Cái gì? Trầm Ly Tuyết đã trở lại? Điều này sao có thể?Lôi thị đột nhiên mở mắt, trong mắt nàng hiện lên khó có thể tin, Trầm Ly Tuyết xuất hiện ở dưới ánh mặt trời, một thân y phục váy dài màu lam tươi mát tự nhiên, trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn đầy tươi cười rực rỡ, đôi mắt trong trẻo lạnh lùng đã có lãnh khí dày đặc quanh quẩn, chỉ liếc mắt một cái liền có thể đem tất cả mọi người đóng băng!Lôi thị mí mắt kinh hoàng, trong lòng lo lắng, mờ mịt không biết làm sao, Trầm Ly Tuyết đã trở lại, nàng cư nhiên còn sống trở lại, làm sao có thể? Điều này sao có thể? Sát thủ và thổ phỉ đều thất thủ, vì sao không có tin tức truyền về? Trầm Ly Tuyết ngồi xe ngựa vào thành, chỗ cửa thành tại sao không có người đến bẩm báo, xe ngựa lớn như vậy bọn họ không có khả năng không nhìn thấy...Trầm Ly Tuyết đi vào hoa viên, nhìn sang Lôi thị đang khiếp sợ khóe miệng khẽ dương lên tươi cười quỷ dị, nhẹ nhàng bước vào trong lương đình chỗ đám thiên kim và phu nhân đang ngồi, Lôi Nhã Dung đã ra hết sát chiêu, kế tiếp đến phiên nàng ra chiêu "Phi thường cảm tạ các vị đã tới tham gia ngày tế trăm ngày mẫu thân của ta!" Thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng không lớn không nhỏ, vừa vặn có thể làm cho tất cả khách nhân trong hoa viên đều nghe mắt, tất cả ồ lên, phu nhân cùng thiên kim tiểu thư hai mặt nhìn nhau hôm nay không phải là ngày sinh của thừa tướng phu nhân sao? Làm sao có thể thành ngày tế trăm ngày của người đã chết?Trên chiếc cầu nhỏ, khóe miệng Nam Cung Khiếu không ngừng co quắp, ngày sinh yên vui vẻ của người ta, nào có nửa điểm bi thương nghiêm trang của ngày tế trăm ngày, Trầm Ly Tuyết thực biết đổi trắng thay đen...Nháy mắt, sắc mặt Lôi thị âm trầm đến đáng sợ, hôm nay là ngày sinh của nàng, Trầm Ly Tuyết lại nói thành ngày tế trăm ngày của Lâm Thanh Trúc, rõ ràng là đem vận xui cho nàng, muốn nguyền rủa nàng chết sớm một chút hay sao? Trầm Ly Tuyết, ngươi đủ độc!Trầm Ly Tuyết bước xuống bậc thang, đón nhận ánh mắt lãnh liệt lệ quang của Lôi thị rồi đi qua, trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn đầy tươi cười cảm kích’ "Phu nhân, ngài sai ta tới Lạc Diệp Tự cầu phật là vì muốn cho ta kinh hỉ này sao?, thật sự là cảm ơn ngài, nếu như mẫu thân ta biết ngài vì nàng làm ngày tế trăm ngày của nàng long trong như vậy, trên trời nàng có linh thiêng khẳng định sẽ phi thường cảm kích ngài..."Trầm Ly Tuyết mở to đôi mắt trong suốt thanh thuần nhưng lời nói ra lại khiến cho Lôi thị buồn bực đến hộc máu, Trầm Ly Tuyết biết rõ hôm nay là ngày sinh của nàng, lại dám liên tục nhắc tới câu xui xẻo này, rõ ràng là đang trào phúng, nguyền rủa nàng, tiện nhân!Lôi thị phi thường bất an, cánh tay giấu ở trong ống tay áo run rẩy, nàng rõ ràng cảm giác được, Trầm Ly Tuyết là có chuẩn bị mà đến!"Cô nương, xin hỏi ngươi là ai?" Trầm Ly Tuyết dung mạo xinh đẹp, y phục khí chất bất phàm, thiên kim quý tộc đều nhìn ra nàng không phải người thường nhưng lại không biết thân phận thật sự của Ly Tuyết nhìn Trang Khả Hân, tươi cười giống như tiểu hồ ly giảo hoạt "Ta là nữ nhi của Trầm thừa tướng cùng phu nhân nguyên phối sinh ra, ta tên Trầm Ly Tuyết!" Lôi thị chán ghét làm kế thất, Trầm Ly Tuyết liền muốn khiến nàng ngồi vị trí kế thất, huống chi, nửa tháng nay, Lôi thị vẫn luôn phong tỏa tin tức nàng trở về, kinh thành không có vài người biết tới nàng, vậy nàng liền mượn yến hội lần này làm cho mọi người đều biết đến sự tồn tại của nàng!Trầm Ly Tuyết, nữ nhi nguyên phối sinh ra? Mọi người bắt được mấu chốt trong lời nói của Trầm Ly Tuyết, ánh mắt kinh ngạc, khinh thường nhìn về phía Lôi Trầm Minh Huy có nguyên phối, kinh thành có một ít người biết nhưng cũng có người không biết, hơn nữa Lâm Thanh Trúc đã chết, các nàng liền đem Lôi thị trở thành nguyên phối mà cư xử, nhưng hiện tại Trầm Ly Tuyết xuất hiện, nàng là nữ nhi do nguyên phối sinh ra, vậy Lôi thị tự nhiên chính là kế thất, thân phận, địa vị so với nguyên phối chính thê các nàng kém xa rất lớn!Trầm Doanh Tuyết nghiến răng nghiến lợi, bàn tay mềm nắm chặt thành quyền, móng tay đâm vào trong thịt, trong đôi mắt đẹp lóe ra hàn quang, hận không thể lập tức đem Trầm Ly Tuyết bầm thây vạn đoạn, nàng cư nhiên còn sống trở lại, còn lớn tiếng tùy ý chửi bới mẫu thân cùng chính mình, tiện nhân! Tiện nhân! Tiện nhân! Tuyệt đối không thể thừa nhận nàng là đích nữ đại tiểu thư tướng phủ trước mặt mọi người, nếu không, An Quận vương liền sẽ bị nàng đoạt!Trong lúc lửa giận bốc lên, ánh mắt Trầm Doanh Tuyết sáng lên, một diệu kế hiện lên trong đầu, thở dài một tiếng thật mạnh, cao giọng tiếc hận nói "Ly nhi biểu tỷ, ngươi nên uống dược!"Ha! Uống dược! Những khách nhân lại khiếp sợ, này lại là xảy ra chuyện gì?"Doanh Tuyết, ngươi hồ đồ đi, ta là thân tỷ tỷ Trầm Ly Tuyết cùng cha khác mẹ của ngươi, không phải là Ly nhi biểu tỷ gì đó!" Nhìn ánh mắt đồng tình đầy dối trá của Trầm Doanh Tuyết, Trầm Ly Tuyết cười lạnh, Trầm Doanh Tuyết thật ra có vài phần thông minh, hơi không chút để ý, suýt nữa liền hủy diệt tất cả cố gắng của chính mình, vô phương, lễ vật của chính mình còn chưa có đưa đến, trước hết bồi nàng chơi vài chiêu đi!Trầm Doanh Tuyết thở dài, nhẹ nhàng lau khóe mắt có lẽ có nước mắt, ôn nhu nói "Ly nhi biểu tỷ, dì mất, ngươi thương tâm quá độ, tâm tình tích tụ, không uống dược, bệnh làm sao có thể khỏi..." Danh môn quý tộc, tuyệt đối không tin tưởng nhất là lời người điên nói, đem bệnh điên áp đặt lên trên người Trầm Ly Tuyết, chỉnh chết Ly Tuyết mỉm cười nháy mắt ánh mắt bị bịt kín một tầng hơi nước, rung động lòng người, điềm đạm đáng yêu "Doanh Tuyết muội muội, ngươi cùng phu nhân không thích ta, có thể nói thẳng ra làm gì lại nói dối oan uổng ta như vậy..." lời ngoài ý, kế thất Lôi thị dung không được nữ nhi nguyên phối sinh ra liền suy nghĩ biện pháp tính kế nàng!Ánh mắt mọi người nhìn phía Lôi thị nhiều hơn một tầng cân nhắc, con cái do thiếp thất sinh ra, thân phận thấp kém, nhìn không vừa mắt, có thể trừng trị một chút, nhưng Trầm Ly Tuyết là do nguyên phối sinh, Lôi thị là kế thất, tính toán thân phận đích trưởng nữ vẫn cao quý hơn, nghĩ cũng biết nàng không có hảo tâm!Trầm Doanh Tuyết lại thở dài một tiếng, bộ dáng sở sở động lòng người, chọc người khác yêu mến "Ly nhi biểu tỷ, trước khi dì chết liền đem ngươi phó thác cho chúng ta, chúng ta đương nhiên phải chiếu cố ngươi tốt, không phải là ta oan uổng ngươi, ngươi bị bệnh, phải uống dược a..." Trầm Ly Tuyết cư nhiên dám cùng chính mình đấu, muốn chết!Trang Khả Hân lặng lẽ lôi kéo ống tay áo của Trầm Doanh Tuyết, nhỏ giọng nói "Sao lại thế này?"Trầm Doanh Tuyết chỉ chỉ đầu mình, bất đắc dĩ thở dài nói "Nơi này của nàng không quá bình thường, hiện tại nói là thân tỷ tỷ của ta, lúc trước còn từng nói chính mình là hoàng hậu, công chúa đâu..."Trang Khả Hân lặng lẽ lui về phía sau vài bước, rời xa Trầm Ly Tuyết, trong ánh mắt hiện lên một tia chán ghét "Xem ra bệnh không nhẹ..."Trầm Doanh Tuyết trong lòng cười lạnh, ở dưới diệu kế của chính mình, Trầm Ly Tuyết bệnh tình nguy kịch, bi thảm hết Doanh Tuyết lặng lẽ nháy mắt với đám hạ nhân, lạnh giọng mệnh lệnh "Các ngươi còn thất thần làm gì, còn không mau đưa Ly nhi biểu tiểu thư đi uống dược!""Dạ!" Vài tên ma ma thô sử đi lên trước, đưa tay kéo Trầm Ly Ly Tuyết lạnh lùng cười, không tránh không né, một cước hung hăng đem các nàng đá ngã, ở trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, cúi tiếp lấy ra một khối ngọc bội "Đây là ngọc bội của Trầm thị, truyền cho con trưởng không truyền cho con thứ, nếu như chư vị không tin, có thể tới kiểm nghiệm thiệt giả, nếu các ngươi cảm thấy ngọc bội có thể tạo giả, có thể đem Trầm thừa tướng gọi tới, kế mẫu và đích muội tính sai thân phận của ta, nhưng phụ thân thân sinh tuyệt đối sẽ không tính sai..." Đồng dạng chiêu thức, Trầm Doanh Tuyết cư nhiên dùng lần thứ hai, thật sự là ngu ngốc...Gã sai vặt nhanh chóng đi thỉnh Trầm Minh Huy, đám ma ma thô sử ngã xuống mặt đất kêu rên, Trầm Doanh Tuyết tức giận tận trời lại thập phần lo lắng, vạn nhất phụ thân đến đây, thừa nhận thân phận của Trầm Ly Tuyết như vậy chẳng phải chính mình và mẫu thân sẽ mất hết mặt mũi, làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ...Trong lúc nàng lo lắng bất an, gã sai vặt đi thỉnh người đã trở lại, gấp giọng bẩm báo nói "Phu nhân, tiểu thư, thừa tướng vừa rồi có việc đã tiến cung, không ở trong phủ..."Trầm Doanh Tuyết đầu tiên là sửng sốt, sau đó liền thả lòng tâm xuống, làm ra vẻ thở dài một tiếng "Ai, Ly nhi biểu tỷ, phụ thân của ta là không muốn thương tổn tới tự tôn của ngươi, mới rời phủ..." Trong lòng vui vẻ, ha ha, thật sự là trời đều đang giúp chính mình a, dùng danh nghĩa Trầm Ly Tuyết bị bệnh nặng bắt lại, hung hăng chỉnh chết nàng!Trầm Ly Tuyết lạnh lùng cười, ánh mắt kết một tầng hàn băng, a, nàng như thế nào đã quên, lúc trước hậu viện tướng phủ gặp chuyện không may, Trầm Minh Huy đều luôn giúp đỡ Trầm Doanh Tuyết, hiện tại trước mặt các quý tộc kinh thành, hắn lại làm sao có thể đánh mất thể diện của Trầm Doanh Tuyết đây, không giúp nàng ta nói xấu chính mình đã là chuyện rất tốt..."Phu nhân, Doanh Tuyết tiểu thư, Ly Tuyết tiểu thư là bản thế tử mang từ Thanh Châu về Tướng phủ, cũng đã cùng Trầm thừa tướng lấy máu nhận thức người thân, các ngươi cũng xác nhận thân thế của nàng rồi, vì sao hiện tại lại không biết?" Nam Cung Khiếu nhẹ lay động chiết phiến từ cầu nhỏ đi tới, trên gương mặt yêu nghiệt mang theo ý cười mê người, ánh mắt tà mị lưu chuyển!Nhóm phu nhân, thiên kim không biết Trầm Ly Tuyết, lời nói của nàng các nàng không dám dễ dàng tin tưởng, nhưng Nam Cung Khiếu là thế tử, lời hắn nói, tuyệt đối không giả, đám người đang yên tĩnh lại bắt đầu ồn ào xôn xao cái gì? Trầm Ly Tuyết là do Nam Cung Khiếu đưa tới tướng phủ, nàng thật sự là nữ nhi nguyên phối của Trầm Minh Huy?Diễn Đàn Lê Qúy Đôn, edit..Lam Thiên..Mọi người khe khẽ nói nhỏ, ngoài cửa lại vang lên tiếng gã sai vặt hô to "An Quận vương đến!" Giới Thiệu Truyện Thể Loại Xuyên Không, cung đấu, gia đấu, nam cường nữ cường, 3s, sủngEditor ..Lam Thiên..Số Chương 223 chương + 9 ngoại truyệnSau một giấc ngủ, Trầm Tuyết Ly cô thế nhưng lại xuyên trở thành thiên kim tướng đích nữ không được sủng ái? Không sao hết, nàng có thể thích ứng với mọi hoàn người thân nàng lúc nào cũng ám toàn nàng, tâm ngoan thủ là người chỉ cần kẻ khác không phạm nàng thì nàng cũng không phạm người nhưng hết lần này tới lần khác, các ngươi đã đưa lên tận cửa thì đừng trách nàng không hạ thủ lưu nương cay độc, gây khó dễ nàng khắp nơi, vậy đem nàng đi đi một vòng âm mẫu tâm ngoan thủ lạt, làm cho nàng đầu nở đầy muội thiết kế hãm hại, làm cho nàng không còn mặt mũi gặp muội muốn cướp vị hôn phu, sử dụng diệu kế làm cho nàng trở thành oán này xử lý địch nhân, bên kia lại nhảy ra sự tình khiến nàng phiền hoa công tử ngày xưa hứa hẹn với nàng, nguyện bỏ qua cả cánh rừng lớn, ba nghìn bầu nước, chỉ uống một bầu chỉ lấy mình nhân trước đây thổ lộ với nàng, hắn rốt cục cũng đã nhìn rõ tâm của chính mình, nàng mới là người hắn yêu nhất...Còn có vị hôn phu bị thương nặng không thể chữa trị, thời gian không còn nhiều, ban đêm xông vào khuê phòng của nàng, khuôn mặt hồng nhuận, ánh mắt giống như kẻ trộm, nào có nửa điểm giống như sắp uy uy, sao ngươi lại nằm ở đó, đó là giường của ta... Du lịch Canada – Thành phố Québec là tỉnh lỵ của tỉnh Québec ở miền Đông Canada. Trong đất nước Canada mà ngôn ngữ chính thức ở cấp trung ương và cấp tỉnh đều là tiếng Anh, thì riêng ở tỉnh Québec, tiếng Pháp được công nhận là ngôn ngữ chính thức. Đến du lịch Québec, bạn có cảm giác như đi đến một thành phố của nước phố cổ xưa nhất CanadaTrước khi thăm thú, chúng tôi cũng đã tìm hiểu đôi nét về Québec. Năm 1935, nhà thám hiểm Pháp Jacques Cartier đến vùng này và gọi nó là Nước Pháp mới Nouvelle France. Lúc đó, nơi đây có tên là Stadacona với khoảng người bản địa thuộc bộ lạc da đỏ Iroquois và Algonquin. Vì sự chống đối của dân địa phương và thời tiết khắc nghiệt vào mùa đông, Jacques Cartier cuối cùng phải trở về phố Quebec cổ xưa nhất CanadaHơn nửa thế kỷ sau, chính nhà thám hiểm người Pháp là Samuel de Champlain mới thực sự là người bắt đầu xây dựng thành phố Québec vào năm 1608. Champlain được vinh danh là “Người cha của nước Pháp mới”, trở thành toàn quyền cai trị lãnh thổ này cho đến khi qua đời vào năm sau, qua nhiều cuộc chiến tranh, người Anh đánh bại người Pháp và làm chủ lãnh thổ Canada. Pháp mất quyền cai trị vùng Québec, nhưng hơn nửa triệu người Pháp ở đây vẫn duy trì những truyền thống văn hóa, sinh hoạt Pháp.“Quy chế đặc biệt” tại thành phố QuebecHiện nay, trong một nước Canada thống nhất, tỉnh Québec được hưởng một “quy chế đặc biệt” với nền văn hóa, ngôn ngữ, phong tục tập quán riêng. Ngày 27-11-2006, quốc hội Canada thông qua một kiến nghị công nhận “người dân Québec họp thành một dân tộc trong nước Canada thống nhất”. Tỉnh Québec có số dân là tám triệu người, còn thành phố Québec có 500 ngàn quán café vỉa hè ở thành phố QuebecQuébec có hai khu vực riêng biệt Thành phố hiện đại và thành phố tôi nghỉ tại một khách sạn trong khu phố hiện đại, nơi có nhiều tòa cao ốc, trụ sở ngân hàng, văn phòng công ty, cơ quan chính phủ, giống như các thành phố khác ở Bắc Mỹ. Trọng điểm tham quan của chúng tôi là thành phố cổ, nơi đã được UNESCO xếp vào danh sách di sản văn hóa của thế giới từ năm phố cổ có diện tích 11km2, chia làm hai khu vực Thành phố trên cao và Thành phố bên dưới. Đây là nét đặc biệt của Québec, tạo nên vẻ đẹp độc đáo kỳ lạ và hấp dẫn mà ít thành phố nào trên thế giới có phố trên caoChiếc xe bus đưa chúng tôi đến Thành phố trên cao, vì đây là tâm điểm của Québec, là trung tâm chính trị và quân sự khi Québec là thuộc địa của phố nằm trên đỉnh cao, có tên là Mũi Kim Cương nhìn xuống dòng sông Saint Laurent bên dưới. Những du khách như chúng tôi không khỏi trầm trồ nhìn ngắm quanh cảnh đẹp trải dài đến tận chân Petit Champlain thơ mộng ở thành phố QuebecĐứng giữa quảng trường Dufferin, nhìn chung quanh chỉ thấy toàn những kiến trúc cổ theo phong cách châu Âu của những thế kỷ bật nhất là Tòa lâu đài Frontenac, uy nghi, tráng lệ, vượt lên các công trình khác trên nền trời cao. Lâu đài được xây dựng vào cuối thế kỷ XIX, lấy tên hầu tước Pháp Frontenac 1620-1698 đã nhiều lần làm toàn quyền Pháp ở xứ này. Lâu đài có quy mô lớn như những lâu đài cổ ở châu Âu, bốn góc có bốn tháp tròn, còn mái thì lợp bằng đồng. Lâu đài đồng thời cũng là một khách sạn cao cấp với 650 phòng, là nơi trú ngụ của nhiều vị quốc vương, nguyên thủ quốc gia khi họ đến thăm diện với lâu đài Frontenac, ở phía bên kia quảng trường Dufferin, là bức tượng đặt trên bệ cao 15 mét mà anh hướng dẫn viên Du lịch Hoàn Mỹ giới thiệu là tượng của Samuel de Champlain, người đã cho khởi công xây dựng thành phố Québec vào năm 1608. Tản bộ xung quanh quảng trường Dufferin, du khách có thể ngắm nhìn một số công trình kiến trúc quan trọng như Tòa thị chính được xây dựng từ năm 1896, Nhà thờ Đức Bà được xây cách đây 350 năm, theo phong cách baroque, Trường Đại học Laval xây dựng năm 1949 là trường đại học Pháp ngữ đầu tiên ở Bắc giả trước tượng Samuel de ChamplainThú vị nhất là đi tản bộ trong những phố nhỏ. Có những chiếc xe ngựa chở du khách chạy lọc cọc trên những con đường lát đá mòn nhẵn thín. Người đi bộ thì luồn lách qua những con đường ngoằn ngoèo xinh xắn. Chúng tôi vừa đi vừa ngắm nhìn những ngôi nhà đầy ắp những giàn hoa trên khung cửa. Có những quán nhỏ bán hàng lưu niệm, những họa sĩ ngồi vẽ tranh cho du khách ngay trên đường phố, những nhạc công kéo đàn accordeon hoặc đàn violon ngay trên vỉa hè và cũng có những người đứng làm nhân tượng ở các góc phố để xin tiền du tranh khổng lồ trên đường phố Ảnh Du lịch Hoàn MỹBên cạnh đó, là những quán ăn trong những ngôi nhà cổ kính với vách tường bằng đá, với mái hiên nghiêng phủ đầy hoa. Lại có những quán cà phê trên vỉa hè chật hẹp mà ngồi ở đấy, vừa nhâm nhi ly cà phê vừa ngắm nhìn quang cảnh chung quanh, thì thật là thú đi bộ rất đông, có thể nói là chen chúc nhau, nhưng không ồn ào, không huyên náo, thể hiện nếp sống rất văn minh. Cảnh tượng ở đây thật giống ở trên đồi Montmarte của thủ đô Paris, không chỉ vì cảnh quan, mà còn vì mọi người đều nói tiếng tiếc là vì đi theo đoàn nên tôi không thể ở đây lâu, chỉ thăm thú một vài quãng đường rồi phải nhanh chân trở lại nhập với đoàn du khách để thăm Thành phố bên phố bên dướiĐể xuống Thành phố bên dưới, phương tiện nhanh và thuận lợi nhất là ngồi ca-bin theo đường ray tuột dốc. Trong khi chiếc ca-bin từ từ tuột xuống, du khách ngồi bên trong đã có thể nhìn thấy một phong cảnh ngoạn mục là dòng sông Saint Laurent với những chiếc phà qua lại, nối liền thành phố Québec với thành phố Levis bên kia bờ góc thành phố bên dưới ở QuebecCa-bin dừng lại trong trạm có tên là Ngôi nhà Louis Jollet, lấy tên của một nhà thám hiểm Pháp đã tìm ra con sông kia, Thành phố trên cao là nơi cư ngụ của những người thuộc tầng lớp thượng lưu, còn Thành phố bên dưới là nơi sinh sống của tầng lớp dân thường, những nhà buôn, những người thợ thủ công. Ngày nay, sự khác biệt đó không còn phố bên dưới còn náo nhiệt hơn Thành phố trên cao vì hàng quán ở đây nhiều hơn, dân số đông hơn. Con đường chính tại đây có tên là Petit Champlain. Đường nhỏ hẹp, hai bên đường có khoảng 50 nhà hàng, quán ăn, nhưng do xuất hiện ngay từ khi thành phố Québec ra đời năm 1608 nên được xem là trung tâm thương mại cổ xưa nhất ở Bắc đài Frontenac, QuebecTừ Thành phố trên cao đi xuống nếu không ngồi ca-bin theo đường ray tuột dốc, du khách có thể đi bộ theo con đường bậc thang có cái tên rùng rợn là Thang gãy cổ. Du khách thường không chọn cách này vì vừa mệt vừa mất thời gian, vào mùa đông còn dễ trượt bậc cuối cùng của Thang gãy cổ, là lối đi vào đường Petit Champlain, một con đường ngắn nhưng rất đẹp. Từ đó tỏa ra những con đường nhỏ hơn ở hai bên, cũng lát đá, cũng quán cà phê, hiệu bánh, quán ăn, cửa hàng lưu niệm, tất cả đều nho nhỏ xinh xắn, xây dựng theo kiểu những nhà cổ ở châu Âu, với những mái nhà nghiêng có những cửa nhỏ trổ dưới mái đầu đường, bỗng xuất hiện một số nhà quý tộc và mệnh phụ phu nhân với những mái tóc giả, những trang phục lộng lẫy của thời phong kiến. Họ vừa đi vừa cất tiếng chào mừng du khách bằng tiếng Pháp, thỉnh thoảng dừng lại để du khách chụp ảnh chung làm kỷ niệm. Ở một con đường khác, một nhóm diễn viên ăn mặc theo kiểu nông dân Pháp thời xưa, vừa đẩy một xe chở thùng rượu vang vừa cãi nhau inh ỏi, khiến du khách bật cười và vỗ tay hoan nghênh nhiệt khách của Du lịch Hoàn Mỹ chụp ảnh lưu niệm với người dân Quebec trong trang phục phong kiếnKhông khí ở thành phố Québec cổ quả thật như trong ngày hội. Từ nhỏ, tôi theo học trường Pháp, tiếp thu nền văn hóa đầy tính nhân văn của nước Pháp, cho nên cái gì có liên quan đến nước Pháp tôi đều cảm thấy rất gần gũi. Nên với riêng tôi, Québec rất gần gũi. Và so với những thành phố của Canada tôi đã đi thăm Vancouver, Victoria, Ottawa, Montreal, Toronto, tôi cho rằng Québec là thành phố đẹp chọn tour du lịch Canada nào để khám phá QuebecHầu hết các tour du lịch Canada đều đưa Quebec vào hành trình, bạn có thể du lịch Quebec theo lộ trình Vancouver – Montreal – Quebec – Ottawa – biết thêm chi tiết vui lòng liên hệ 0838 336 336 Hỗ trợ đến 22h mỗi ngày để được tư vấn tận tình, nhanh chóng. edit..Lam Thiên..An Quận vương đến đây!Nhóm thiên kim quý tộc sửng sốt, nháy mắt, ánh mắt xinh đẹp hiện ra nồng đậm vui mừng nhanh chóng sửa sang lại y phục của chính vì duyệt dĩ giả dung *, An Quận vương là tình nhân trong mộng của các nàng, các nàng đương nhiên phải đem chính mình hoàn mỹ nhất bày ra trước mặt hắn, huống chi, An Quận vương mới chỉ định chính phi, vị trí trắc phi vẫn còn bỏ vì duyệt dĩ giả dung trích từ một câu nói nổi tiếng của TQ, “Sĩ vi tri kỷ giả tử, nữ vi duyệt kỷ giả dung” nghĩa là Kẻ sĩ vì bạn mà chết, nữ tử vì người yêu mà làm đẹpCổng nhỏ điêu khắc đồ án mỹ lệ phong cách cổ xưa thanh lịch, một nam tử trẻ tuổi lướt qua cổng nhỏ đi vào hoa viên, hoa bào màu trắng buộc vòng quanh thân hình cao gầy của hắn, ống tay áo thêu hoa chìm tinh xảo, một đầu tóc đen thật dài dùng một sợi dây màu trắng buộc lại, thanh hoa, cao quý, dung nhan như bạch ngọc điêu khắc, gương mặt như tuyết ngọc khiến ánh mặt trời cũng trở nên thất sắc, đôi mắt màu đen như hắc diệu thạch sâu không thấy đáy, trong lúc giơ tay nhấc chân gian đều hiện ra tôn quý và lãnh liệt riêng biệt giống như thần tiên làm cho người ta không dám nhìn thẳng!An Quận vương! Đúng là An Quận vương!Trái tim của nhóm thiên kim quý tộc thiên giống như con nai đang chạy loạn nhanh chóng che miệng mới không có luống cuống kinh hô ra tiếng, so với ba năm trước An Quận vương càng thêm anh tuấn, tiêu sái và hấp dẫn người hơn!Trầm Ly Tuyết bất đắc dĩ nháy nháy mắt, đệ nhất mỹ nam tử Thanh Diễm Quốc quả nhiên danh bất hư truyền, vừa hiện than liền khiến cho nhiều danh môn khuê tú luống cuống như vậy!Đối với nhóm danh môn thiên kim đoan trang, xinh đẹp làm như không nhìn thấy, An Quận vương trực tiếp bước chân đi vào trong lương đình!Ở trong lương đình, khuôn mặt nhỏ nhắn của Trầm Doanh Tuyết vô cùng đỏ, trái tim nhảy loạn, trong lòng vui sướng không thể dùng ngôn ngữ nào để hình dung, An Quận vương tự mình đi tới, hắn cư nhiên bỏ qua thật nhiều mỹ nhân đi tới chỗ của thận nghĩ lại cũng không thấy có gì kỳ quái, nàng là ai!, nàng là đệ nhất mỹ nữ của Thanh Diễm Quốc, từ hoàng hậu, công chúa cho tới lê dân bách tính, dung mạo của nàng không có người nào có thể so sánh, có một vị hôn thê tuyệt sắc khuynh thành giống như nàng vậy, An Quận vương thế nào còn có thể để ý tới đám người dong chi tục phấn xinh đẹp kém nàng một phần mười này...Trầm Ly Tuyết nghiêng mắt liếc nhìn một cái, trong ánh mắt xinh đẹp của Trầm Doanh Tuyết tràn đầy đắc ý và khiêu khích, đích nữ của Tướng phủ thì như thế nào, dung mạo còn không bằng một nửa của chính mình, An Quận vương sau khi gặp qua chính mình thì thế nào còn có thể tiếp tục thích nàng, cho dù nàng khôi phục than phận tiểu thư của Tướng phủ thì người An Quận vương cưới cũng sẽ là chính mình...Chỉnh lại y trang, trên gương mặt xinh đẹp động lòng người của Trầm Doanh Tuyết tràn đầy ngượng ngùng, đắc ý cười nghênh đón An Quận vương đi tới, trong đôi mắt đẹp chiếu ra dung nhan tuấn mỹ bất phàm của An Quận vương, Trầm Doanh Tuyết cảm khái ngàn vạn, hắn đi ba năm, nàng nhớ hắn ba năm, hắn ở biên quan lâu như vậy, có nhớ tới nàng không?Có một chút mùi hương tùng như có như không theo gió phiêu tán, khi Trầm Doanh Tuyết còn cách An Quận vương chỉ còn hai bước xa, khóe miệng khẽ giơ lên một chút tươi cười xinh đẹp, Trầm Doanh Tuyết hơi phúc thân, ngượng ngùng nói "Quận..."Mùi hương tùng nhàn nhạt quanh quẩn bên chóp mũi, một góc tay áo màu trắng bay qua trước mắt, An Quận vương nhìn cũng không thèm nhìn Trầm Doanh Tuyết một cái, thân hình thon dài lập tức lướt qua nàng, nháy mắt đến trước mặt Trầm Ly Doanh Tuyết nói được một nửa liền bị nghẹn ở cổ họng, xấu hổ nửa đứng nửa ngồi ở trong lương đình, hiện tại nàng đứng cũng không được, ngồi cũng không xong."Lễ vật ta đưa cho Lôi Nhã Dung đã đến sao?" Trầm Ly Tuyết dùng thanh âm chỉ có nàng và An Quận vương có thể nghe được nhỏ giọng lễ vật là do Lâm tướng quân làm, Nam Cung Khiếu đánh xe vô cùng nhanh, thời điểm xe ngựa đi vào Tướng phủ, Lâm tướng quân còn chưa có tới, biến cố phát sinh, Trầm Ly Tuyết liền vào phủ trước thử dò xét Lôi thị kéo dài thời gian."Lập tức sẽ tới!" An Quận vương nói rất nhỏ, người khác không nghe được hắn nói cái gì nhưng lại có thể nhìn thấy hắn và Trầm Ly Tuyết nói chuyện với nhau!Tôn quý như An Quận vương đi vào hoa viên ai cũng không để ý nhưng lại cùng Trầm Ly Tuyết nói chuyện, nàng đến tột cùng là loại người nào?Dưới ánh mặt trời, Trầm Ly Tuyết và An Quận vương đứng chung một chỗ, hài hòa như vậy, xứng đôi như vậy khiến Trầm Doanh Tuyết ghen tị đến trợn mắt lên, trong ánh mắt bốc lên lửa giận, An Quận vương không để ý tới chính mình nhưng lại nói chuyện thân mật với Trầm Ly Tuyết, tại sao có thể như vậy? Tại sao có thể như vậy?Chính mình còn xinh đẹp hơn Trầm Ly Tuyết, An Quận vương không có khả năng không nhìn thấy chính mình, dưới tình huống bình thường không có người nào sẽ bỏ qua chính mình đoan trang xinh đẹp để đi thích Trầm Ly Tuyết đê tiện, nhất định là nàng đã giở thủ đoạn ám muội quyến rũ An Quận vương, An Quận vương mới có thể bỏ qua chình mình...Nhất định là như vậy, tuyệt đối là như vậy!Tự mình an ủi, Trầm Doanh Tuyết bước nhanh đi đến chỗ An Quận Vương, nàng muốn nói cho hắn biết Trầm Ly Tuyết dùng thủ đoạn hèn hạ với hắn, hắn không thể lại gần Trầm Ly Tuyết vô liêm sỉ nữa...Mắt thấy Trầm Doanh Tuyết sẽ vọt tới trước mặt An Quận vương, vài tên thị vệ trống rỗng xuất hiện, đem một khối cổ thi thể hung hăng ném tới trước mặt Trầm Doanh Tuyết và Lôi thị."Ầm, ầm!" Tro bụi bay tán loạn, mùi máu tươi nhàn nhạt phiêu tán, Lôi thị và Trầm Doanh Tuyết đều bị kinh sợ liên tục lui về phía sau, nhóm thiên kim quý tộc sắc mặt trắng bạch thét chói tai loạn thành một đoàn "Có người chết, có người chết a!"Bụi mù tiêu tán, tám cỗ thi thể của hắc y nhân và hai cỗ thi thể của thổ phỉ nằm ngổn ngang trên đất, Trầm Doanh Tuyết vẫn luôn sống trong nội viện thế nào từng gặp qua cảnh tượng huyết tinh như thể này, thân thể mềm mại ngã xuống đất, ánh mắt hoảng sợ không biết làm sao."Đây là có chuyện gì?" Lôi thị coi như trấn định nhưng sắc mặt cũng vô cũng khó coi, cư nhiên đem thi thể ném tới trước mặt nàng, hắc y nhân, thổ phỉ, rất giống đám người nàng phái đi ám sát Trầm Ly Tuyết..."Đây là sát thủ và thổ phỉ ám hại ta, phu nhân có cảm thấy quen mặt?" Trầm Ly Tuyết cười như không cười, trong đôi mắt màu đen lóe lên nồng đậm trào phúng, đống thi thể chính là lễ vật sinh thần nàng đưa cho Lôi thị!"Ta là thừa tướng phu nhân, chưởng quản hậu viện, mỗi ngày cửa lớn không ra, cửa sau không bước, làm sao nhận thức đám ác nhân này!" Lôi thị thoái thác, trầm hạ ánh mắt lửa giận bốc lên, Trầm Ly Tuyết giết đám sát thủ lại đem thi thể ném đến trước mặt mình nàng hẳn là đã đoán được chân tiên là ngày tế trăm ngày sau đó lại là tử thi, Trầm Ly Tuyết ở ngày sinh thần của chính mình khắp nơi đem xui xẻo cho chình mình, còn nguyền rủa chính mình chết sớm, tức chết nàng, tức chết nàng..."Phu nhân tâm địa thiện lương, mặt mũi hiền lành, đương nhiên sẽ không nhận thức đám ác nhân này!" Trầm Ly Tuyết khẽ mỉm cười, ánh mắt lạnh lùng giống như hàn băng tháng chạp nháy mắt đem người khác đóng băng "Ta tới Lạc Diệp Tự, đám sát thủ này liền cầm vũ khí sắc bén hướng tới ta, giống như đã sớm ẩn núp ở Lạc Diệp Tự chờ ta đi ra sau đó giết..."Nhóm phu nhân đang ngồi ở đây đều là nhân tinh, lúc trước Lôi thị và Trầm Doanh Tuyết tận lực phủ định than phận của Trầm Ly Tuyết, nay đám sát thủ kia sợ là cùng các nàng không thoát được quan hệ..."Nếu bọn họ là sát thủ, thổ phỉ, thi thể đưa tới Thuận Thiên Phủ là được, ngươi mang đến Tướng Phủ làm gì?" Sắc mặt Lôi thị tái nhợt có chút đáng sợ, bàn tay mềm nắm chặt, móng tay khảm thật sâu vào trong thịt, nàng không thể thừa nhận những người này là do nàng phái đi, càng không thể để lộ đồng tình đối với những người này, bằng không Trầm Ly Tuyết sẽ mượn cái này để nói chuyện của mình đưa mình vào chỗ chết!Lôi thị muốn giết người, đứng ở trước mặt nàng hướng nàng tranh công, đắc ý hướng nàng khoe khoang. Nàng lại không thể vì người của chính mình báo thù, còn phải đối với hung thủ mãnh mẽ cười nói vui vẻ, Lôi thị tức giận đến muốn hộc máu, nhưng ở trước mặt các tân khách nàng phải bảo trì hình tượng phu nhân Thừa Tướng phủ đoan trang, không thể luống cuống trong lòng càng thêm khó chịu."Chúng ta vốn tính đi Thuận Thiên Phủ nhưng nhìn thấy phu nhân Thuận Thiên phủ mang theo con trai con gái tới Tướng phủ, liền không kịp chuẩn bị, ở nơi này đem thi thể giao cho Thuận Thiên phủ cũng là như nhau..." Trầm Ly Tuyết tươi cười vui vẻ, ánh mắt trong suốt nhưng trong chỗ sâu nhất lại lưu động lãnh ý, Lôi thị mới như vậy đã không chịu nổi sao, vẫn còn cái khác khiến ngươi tức hộc Ly Tuyết nhẹ nhàng khoát tay, hai cỗ thi thể nữ tử quăng đến trước mặt Lôi thị kéo lên một trận tro bụi."Di, kia không phải là Xuân Hoa và Thu Nguyệt sao?" Xuân hoa Thu Nguyệt là hai người bên cạnh Lôi thị, thường xuyên đi theo Lôi thị tham gia yến hội, trong đám phu nhân, thiên kim có người nhận ra các nàng."Các nàng chính là Xuân Hoa, Thu Nguyệt!" Trầm Ly Tuyết khẳng định thân phận của hai nàng, rũ mí mắt xuống, cố tình thở dài bất đắc dĩ "Thời điểm đám sát thủ này đến các nàng liền thôi ta ra chắn kiếm, may mà An Quận vương vừa vặn dẫn người đi qua cứu ta một mạng, đám sát thủ, thổ phỉ dựa vào nơi hiểm yếu chống đối lại, toàn bộ bị xử tử tại chỗ, nhưng Xuân Hoa, Thu Nguyệt chạy quá xa, người của An Quận vương nhất thời không cứu được..."Đám phu nhân, thiên kim nhìn thấy Xuân Hoa, Thu Nguyệt cả đầy người đầy huyết toàn thân có nhiều lỗ thủng, mắt hạnh trợn lên, chết không nhắm mắt vốn có chút đáng thương nhưng khi biết các nàng cư nhiên lôi chủ tử ra chắn kiếm còn chính mình lại chạy trốn, mọi người liền đối với các nàng nửa phần đồng tình cũng đều không nhân vô sỉ nhát gan sợ phiền phức, bán chủ chạy trốn, chết chưa hết tội, thi thể cũng không cần an tang trực tiếp ném vào loạn phần cương bãi tha ma uy dã thú là được..."Phu nhân, thời điểm ngài chọn lựa nha hoàn nhất định phải xem thật cẩn thận, người giống như Xuân Hoa, Thu Nguyệt tốt nhất đừng muốn..." Đôi mắt màu đen của Trầm Ly Tuyết bịt kín một tầng hơi nước giống như đối với việc Lôi thị chọn sai người có chút tiếc mắt mọi người nhìn về phía Lôi thị tràn đầy coi rẻ và khinh thường, quả nhiên là kế thất, quản giáo không nghiêm, nhìn người không chính xác, nhãn lực kém, thật không rõ vị trí thừa tướng phu nhân này nàng làm như thế nào...Diễn Đàn Lê Qúy Đôn, edit..Lam Thiên..Trầm Ly Tuyết chỉ nói vài câu liền khiến cho Lôi thị từ Thừa Tướng phu nhân cao cao tại thượng biến thành kế thất thấp kém không biết cái gì, Lôi thị có ngàn vạn ủy khuất nhưng không có cách nào có thể nói ra khỏi miệng, rốt cuộc nàng áp chế không được tức giận, từ ngực xông thẳng lên não, trước mắt Lôi thị biến thành màu đen, một cỗ tinh ngọt xông lên cổ họng..

quận vương phi phúc hắc